Thôi chào
Ngày đi, mưa chiều mờ bóng núi
Khói chừng như níu gót hành trang
Đưa tay gói mộng vào trong áo
Gói cả hoàng hôn lẫn đại ngàn
Nhà xưa để bụi mờ dấu ấm
Then lõng gió chui lộng bốn bề
Mắt rừng hoang dại xanh mầu khói
Ý cảm cùng mây rộng lối về
Thôi chào sông núi đời chân chất
Hậu kiếp tiền căn giả lại đời
Bao nhiêu việc cũ sầu chất ngất
Giọt nước Từ Bi rửa sạch rồi
Thôi chào cổ tự nghìn năm
Chào cái chớp mắt xa xăm tôi chào
No comments:
Post a Comment