Giấc Mơ Hạ Trắng
Trịnh Công Sơn
ở Huế mùa hạ, ve kêu râm ran trên những tàn cây như một giàn hợp xướng và nắng nóng oi bức như địa ngục. Thêm vào đó còn có gió Lào. Vừa tắm xong là người đã ướt đẫm mồ hôi. Bao nhiêu nhiên liệu tích lũy tích lũy trong cơ thể đều tan ra thành nước. Những đồ vật và áo quần cũng có cảm giác như vừa rút trong lò lửa ra. Những mặt đường gần như bốc khói với nhiệt độ 42- 43 độ.
Có một mùa hạ năm ấy tôi bị một cơn sốt nặng, nhiệt độ trong người và bên ngoài bằng nhau. Tôi nằm sốt mê man trên giường không còn biết gì. Và bỗng có một lúc nào đó tôi cảm thấy hương thơm phủ ngập cả căn phòng và tôi chìm đắm vào một giấc mơ như một cơn mê sảng. Tôi thấy mình lạc vào một rừng hoa trắng thơm ngào ngạt, bay bổng trong không gian đó. Ðến lúc tỉnh dậy người ướt đẫm mồ hôi và tôi nhìn thấy bên cạnh giường có một người con gái nào đó đã đến cắm một bó hoa dạ lý hương trắng rất lớn. Chính cái mùi thơm của dạ lý hương đã đưa tôi vào giấc mơ kia. Giấc mơ trong một mùa hạ nóng bức.
Trong vùng tôi ở, quanh đó chỉ có một nhà duy nhất trồng dạ lý hương nên tôi biết ngay người mang hoa đến là ai.
Sau một tuần lễ tôi hết bệnh. Nghe tin bố người bạn đang hấp hối tôi vội vàng đến thăm. Ông ch1/4ng có bệnh gì ngoài bệnh nhớ thương và buồn rầu. Câu chuyện rất đơn giản. Hai ông bà đã lớn tuổi thường nằm chung trên một sập gụ xưa. Cứ mỗi sáng bà cụ thức dậy sớm và xuống bếp nấu nước sôi để pha trà cho ông cụ uống. Một buổi sáng nọ, cũng theo thường lệ, bà cụ xuống bếp bị gió ngã xuống bất tỉnh và chết. Mấy người con ở gần đó tình cờ phát hiện ra và đưa bà cụ về nhà một người để tẩm liệm. Sau đó chôn cất và giấu ông cụ. Tất nhiên, khi ông cụ thức dậy hỏi con, mẹ các con đi đâu rồi, thì họ trả lời là mẹ sang nhà chúng con để chăm sóc mấy cháu vì chúng bị bệnh. Vài ngày sau vẫn chưa thấy bà về ông mới trầm ngâm hỏi các con có phải mẹ các con đã chết rồi phải không. Lúc ấy mọi người mới khóc òa lên. Từ đó ông nằm trên sập gụ một mình cơm không ăn, trà không uống cho đến lúc kiệt sức và đi theo bà cụ luôn.
Câu chuyện này ám ảnh tôi một thời gian. Và sau đó tôi kết hợp giấc mơ hoa trắng mùa hạ với mối tình già keo sơn này như áo xưa dù nhầu cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau để viết nên bài "Hạ Trắng".
Lưu Bút Của Nhạc Sĩ Trịnh Công Sơn Về Ca Khúc "Ướt Mi"
Tôi bước chân vào đất đai của nghệ thuật tương đối sớm. Từ tuổi mười ba, mười bốn, tôi đã làm những lưỡi sóng liếm láp mạn thuyền văn nghệ. Trong huyết quản tôi có thể thời ấy đã luân lưu những lượng máu bất bình thường.
Sau một vài biến cố lớn của gia đình, tôi bắt đầu một cuộc sống riêng tư không phẳng lặng. Và từ đó tôi rơi vào một cơn mộng mị triền miên.
Có một vài câu hỏi, với tôi, đã trở thành nỗi ám ảnh: "Bài hát đầu tiên của anh là bài gì?"
Câu hỏi buộc tôi phải trở về những năm tháng xa xôi. Nhưng khi về đến nơi ấy, trong thời điểm ấy, thì vô tình tôi lạc mình về một quá khứ khác xa xăm hơn nữa. Và rồi tự hỏi: "Cái đầu tiên ở nơi nào mà có và điều gì đã sinh ra cái đầu tiên kia?"
Bài hát Ướt mi được nhà xuất bản An Phú ấn hành tại Sài Gòn năm 1959, Thanh Thúy hát ở những phòng trà và nổi tiếng, trở thành giọng hát liêu trai.
Phải có một nỗi tuyệt vọng nào đó khởi đầu để tôi không ngừng dan díu với những giọt nước mắt của đời làm của cải riêng tư. Eva ăn trái cấm và sự sống thành hình. Tôi e cũng từng nuốt những giọt nước mắt để biết tận tình nói về những giọt nước mắt kia.
Rất nhiều bài hát đã được viết trước Ướt mi nhưng ca khúc này tồn tại như số phận của nó và của tôi. Hình như người Nhật rất thích nó vì dàn nhạc giao hưởng Nhật đã thu bài hát này. Riêng tôi không thích lắm.
Người ta có nhiều lý do để thích một bài hát đầu tiên của một tác giả rồi không quên thắc mắc: "Thế thì bài hát cuối cùng của anh là bài gì? Sẽ như thế nào?..."
Kết thúc của mọi câu chuyện đời đều không giống nhau. Tôi vẫn thường muốn trầm mình trong cái lẽ vô thủy vô chung nhưng người đời cứ thích níu kéo tôi về trong cái lề thói hữu hạn.
Trên đường băng chạy có cái đích để mình đến. Trong nghệ thuật thì khác. Cái cuối cùng có thể là cái vô hạn và biết đâu, nó từng có trước thời hạn mà mình không ngờ. Sự bất tử không có trước có sau mà thường nó nằm ở điểm mà mọi cơ duyên cùng hội tụ.
Tôi không hề có ý định viết bài hát cuối cùng bởi tôi nghĩ rằng thời điểm đó mình không thể nào bắt gặp được. Nếu vì một lý do tôi buộc mình phải lên đường để viết những ý nghĩ cuối cùng trong một ca khúc thì tôi tin rằng, vào lúc đó tôi sẽ cố gắng cởi trói mình thoát khỏi mọi hệ lụy của đời để sống chứ không cần phải nói thêm một điều gì nữa.
Bài hát cuối cùng có lẽ sẽ chỉ mãi mãi là một giấc mơ. Một giấc mơ buồn thảm mà chúng ta cần phải quên đi để mọi thứ biên giới trong cuộc đời trở thành vô nghĩa và nó sẽ không còn tồn tại như một lời thách thức kiêu hãnh nữa.
Bài hát đầu tiên và bài hát cuối cùng, ngẫm ra cũng chỉ là những bọt bèo vô hình vô tướng. Chúng ta vui chơi với nó và chúng ta quên đi. Có kẻ gieo cầu cho người nhặt được. Kẻ nhặt được không chắc là vui mãi. Kẻ không được cũng chẳng nên lấy nó làm điều.
Hơn ba mươi năm trước có một bài hát đầu tiên, như một trái cầu gieo, có chắc gì hạnh phúc? Không chắc gì hạnh phúc thì sao lại cần phải có bài hát cuối cùng.
Trịnh Công Sơn
Lời Tựa Tập Nhạc Trong Nỗi Đau Tình Cờ
Saigon, tháng 11.1972
Tiếng nói thầm kín của một người nhiều khi suốt cuộc đời không thể nào bày tỏ - Có khi bày tỏ được thì cũng chỉ là những tiếng nói dở dang. Có người dấu bặt. Tôi chưa hề quên cái hiệu lệnh muôn đời: “Cái ta đáng ghét”. Tuy nhiên trong cuộc sống thường nhật nơi đây, ngoài những ngày hét la to đầy nộ khí, vẫn có những giây phút lui về muốn thở than. Phải chăng thở than cũng là niềm bí ẩn của con người.
Mỗi đời sống ẩn giấu một định mệnh. Có những định mệnh đời đời là cây kiếm sắc. Một đôi lần trong giấc mơ tôi, bừng lên những ánh thép đó. Nhưng tôi biết rõ rằng tôi chỉ là một loài chim nhỏ hót chơi trên đầu những ngọn lau. Không ai muốn mình là kẻ tuyệt vọng. Nhưng tôi tự nguyện làm tên tuyệt vọng. Bởi đã nhiều sớm mai tôi thức dậy không thấy được hoa quả khai sinh trong trái tim người.
Tôi lại biết thêm rằng, dù là người chiến thắng hay kẻ chiến bại, suốt cuộc đời cũng không thể vui chơi. Hạnh phúc đã ngủ quên trong những ngăn kéo của quên lãng.
Tôi không bao giờ nhầm lẫn về sự đau khổ và hạnh phúc. Nhưng tôi thường rơi vào cơn hôn mê trước giấc ngủ. Ở biên giới đó tôi hoảng hốt thấy mình lơ lửng giữa sự sống và cái chết. Những giây phút như thế vồ chụp lấy tôi mỗi đêm. Khi quanh tôi, mọi người đã yên ngủ. Và tôi đau đớn nhận ra rằng, có lẽ cuộc đời đã cho ta lắm ngày bất hạnh.
Mỗi ngày sống tới, mỗi ngày tôi thấy đời sống nhỏ nhắn thêm. Ðời sống thật sự không tiềm ẩn điều gì mới lạ. Có lẽ vì thế, vì sự quen mặt mỗi lúc mỗi gần gũi, thắm thiết hơn, nên tôi càng thấy yêu mến cuộc đời. Như đứa con ngoan không tuyệt tình nổi với rẫy sắn nương khoai, nơi có bà mẹ suốt đời mắt không sáng nổi một ngày trẩy hội.
Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá. Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như môt bông hoa. Tôi không muốn khuyến khích sự khổ hạnh, nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống cùng một lúc vừa kẻ chiến thắng vừa kẻ chiến bại. Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa đến những đấu trường.
Tôi đang bắt đầu những ngày học tập mới. Tôi là đứa bé. Tôi là người bạn. Ðôi khi tôi là người tình. Chúng tôi cùng học vẽ lại chân dung nhân loại. Vẽ lại con tim khối óc. Trên những trang giấy tinh khôi chúng tôi không bao giờ còn thấy bóng dáng của những đường kiếm mưu đồ, những vết dao khắc nghiệt. Chúng tôi vẽ lại những đất đai, trên đó đời sống không còn bạo lực.
Như thế, với cuộc đời, tôi đã ôm một nỗi cuồng si bất tận. Mỗi đêm, tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông. Suối vẫn trôi đời suối. Ðời người cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm.
Chúng ta đã đấu tranh. Ðang đấu tranh. Và có thể còn đấu tranh lâu dài. Nhưng tranh đấu để giành lại quyền sống, để làm người, chứ không để trở thành anh hùng hay làm người vĩ đại. Cõi người từ khước tước hiệu đó.
Chúng ta đã đấu tranh như một người trẻ tuổi và đã sống mệt mỏi như một kẻ già nua.Tôi đang muốn quên đi những trang triết lý, những luận điệu phỉnh phờ. Ở đó có hai con đường. Một con đường dẫn ta về ca tụng sự vinh quang của đời sống. Con đường còn lại dẫn về sự băng hoại.
Nhân loại, mỗi ngày, đang cố bày biện những tiệm tạp hóa mới. Ðóng thêm nhiều kệ hàng. Người ta bán đủ loại: đói kém, chết chóc, thù hận, nô lệ, vong thân...
Những đấng tối cao, có lẽ đã ngủ quên cùng với chân lý.
Tôi đã mỏi dần với lòng tin. Chỉ còn lại niềm tin sau cùng. Tin vào niềm tuyệt vọng. Có nghĩa là tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác.
Và như thế, tôi đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng.
Trịnh Công Sơn
Phác Thảo Chân Dung Tôi
Mỗi sáng nhìn vào mặt gương soi lại thấy thêm rất nhiều những sợi tóc bạc...
Thuở ấy, tôi là một đứa bé thích ca hát. Mười tuổi biết solfège, chép lại những bài hát yêu thích đóng thành tập, chơi đàn mandolin và sáo trúc. Mười hai tuổi có cây đàn guitar đầu tiên trong đời và từ đó sử dụng guitar như một phương tiện quen thuộc để đệm cho chính mình hát.
Tôi không đến với âm nhạc như một kẻ chọn nghề. Tôi nhớ mình đã viết những ca khúc đầu tiên từ những đòi hỏi tự nhiên của tình cảm thôi thúc bên trong... Ðó là những năm 56 - 57, thời của những giấc mộng ngổn ngang, của những viễn tưởng phù phiếm non dại. Cái thời tuổi trẻ xanh mướt như trái quả đầu mùa ấy, tôi rất yêu âm nhạc nhưng tuyệt nhiên trong tôi không hề gợi lên cái ham muốn trở thành nhạc sĩ...
Dạo ấy ba tôi đã mất, mẹ tôi ở xa, tôi một mình giữa Sài Gòn này phải tự quyết định mọi chuyện về đời mình. Cái gánh đời tuổi tác còn quá nhẹ. Có lúc tôi đã bỏ dở cái trò lãng mạn viết lách này với nỗi ám ảnh ngu ngốc "xướng ca vô loại". Tôi trằn trọc đêm này qua đêm khác, ray rứt ngày này qua tháng nọ. Nhưng càng cố lãng quên thì tiếng hát trong tôi càng vang lên rõ rệt, tràn ngập cả lúc đứng ngồi, cả trong giấc ngủ.
Dần dà những năm về sau, mới bắt đầu hình thành trong tôi một quan niệm rõ rệt: Sống là sống với người khác và muốn có cảm thông chúng ta phải luôn luôn diễn đạt mình. Trong những cách diễn đạt bằng tiếng nói, bằng chữ viết và nhiều phương tiện khác, tôi thấy tâm hồn mình có khuynh hướng nghiêng về phía ca khúc. Trên mảnh đất nghệ thuật nhỏ nhắn này, tôi tìm thấy tự do và tôi nghĩ rằng ở đây tôi có thể bày tỏ được với người khác về những niềm vui nỗi buồn của cuộc sống.
Nhìn lại quãng đường mình đã đi, tôi cảm thấy không có gì phải ân hận. Tôi vẫn là đứa trẻ thơ trong nghệ thuật, lòng còn tràn đầy cảm hứng. Tôi vẫn còn ham mê học hỏi quanh mình và còn đủ hào hứng mở ra những cuộc đối thoại, độc thoại với cây cỏ thiên nhiên, với con người qua ca khúc dưới ánh sáng hiền hòa nhân hậu của những ngày tôi đang sống.
Phải chờ đến lúc soi gương nhìn thấy tóc không còn mang mầu xanh cũ nữa, mới nhận ra được hết nỗi khát khao được yêu thương mãi mãi con người vàcuộc sống. Yêu thương con người cũng là yêu thương tiếng hát bởi vì tiếng hát mang trong nó tâm hồn của con người. Tiếng hát sẽ mọc lên xanh tươi trên cuộc đời này như những cây tử đinh hương mọc tràn thơm tho trên những cánh đồng vô tận.
Với ca khúc, tôi là người tình của thiên nhiên, là người bạn của những em bé. Qua ca khúc, tôi đã đến gần và đã đi xa những chuyện tình, đã tham dự những nỗi hân hoan của đời người và cũng đã gánh nhẹ giùm những phiền muộn.
Ca khúc là đời sống thứ hai sau cái thân thể mà cha mẹ đã sinh thành...
Trịnh Công Sơn
Mong cầu đây đó vui cười.
Đừng cho Cát Bụi ngậm ngùi ngày maiTôi yêu cuộc đời và cuộc đời cũng đã yêu tôi. Ðó là niềm an ủi lớn trong cuộc sống này. Vì thế trong lòng tôi không có một giây phút nào nuôi một lòng oán hận với cuộc đời.
Dù có đôi khi nhân gian bạc đãi mình, và con người phụ rẫy mình nhưng cuộc đời rộng lớn quá và mỗi chúng ta chỉ là những hạt bụi nhỏ nhoi trong trần gian mà thôi. Giận hờn, trách móc mà làm gì bởi vì cuộc đời sẽ xoá hết những vết bầm trong tâm hồn chúng ta nếu lòng ta biết độ lượng. Ta biết tha thứ những điều nhỏ thì cuộc đời sẽ tha thứ cho ta những điều lớn hơn.
Ai cũng biết cuộc đời này là quý vì vậy ai cũng muốn ôm lấy mãi cuộc đời. Như đôi tình nhân. Nhưng mà nợ trần không dễ, không dài. Rồi sẽ có phúa chia lìa. Phút ấy không biết còn ai nhớ ai nữa không trên mặt đất trần gian này.
Đời đã mở cho ta những cõi rộng. Mà lòng nhân gian thì quá hẹp hòi. Có cái gì bất trắc mà nẩy sinh như thế. Đã vậy thì không nên sàm sỡ thốt tiếng bao la, mở lời rộng rãi. Đánh lừa thiên hạ còn khả thứ. Đừng bất kính với đất trời. Chưa bao giờ đóa sen, đóa hồng nở một cách gian dối. Lòng không nở được một điều gì tốt đẹp thì thôi. Đừng ép gượng.
Con người ta cũng hay đấy chứ. Dễ quên có phải là cái vốn liếng ở đời? Sống với người thì hẹp. Hẹp quá! Mai đây ra đứng trước cõi bao la thì nói chuyện phiêu bồng. Vả chăng, trời đất cũng dễ tính. Làm gì có chuyện trời đất ganh đua với người. Có chăng, chỉ là ganh với hồng nhan, với tài mệnh.
Trịnh Công Sơn
chốc chúng mình đeo lôi cuốn đề về sự tồn tại và phạt triển hạng lượng lé, với nghề nghiệp đánh cói bây chừ trên địa bàn huyện tiệm trái cố gắng nao? giao phó bí thơ Thường trực huyện tặng biết: ngày nay, huyện đang quán trăm héc min gắt gao trồng trọt cói; trong những năm trải qua, lượng bàng là đơn trong suốt những cây trồng tỉa chủ lực trong suốt tê cấu phát triển cạn nghiệp và nghề lé hỉ trở thành nghề nghiệp trưyền thống, hùn phần trải quyết việc làm, nâng cao thâu nhập, cải thiện đời sống quần chúng. # miền lé..
ReplyDeleteDự án khu căn hộ chung cư cao cấp An Gia Riverside quận 7 ở đâu giá bao nhiêu
Dự án căn hộ chung cư Citi Home quận 2 ở đâu giá bao nhiêu
Dự án khu căn hộ chung cư Dream Home 2 quận Gò Vấp ở đâu giá bao nhiêu
dự án căn hộ chung cư biệt thự Vinhomes Central Park Tân Cảng Landmark 81 quận Bình Thạnh địa chỉ ở đâu giá bao nhiêu tphcm
Dự án khu căn hộ chung cư cao cấp An Gia Riverside quận 7 ở đâu giá bao nhiêu
Dự án căn hộ chung cư Citi Home quận 2 ở đâu giá bao nhiêu
Dự án khu căn hộ chung cư Dream Home 2 quận Gò Vấp ở đâu giá bao nhiêu
dự án căn hộ chung cư biệt thự Vinhomes Central Park Tân Cảng Landmark 81 quận Bình Thạnh địa chỉ ở đâu giá bao nhiêu tphcm
Em nhiều thằng em ở phố xá dính dấp chéo. Hôm nào anh phắt tặng em gửi hắn mấy chữ viết. Ðời em gian truân nhiều chập sau, tao dận đồng cùng những ông chủ tiệc hỉ tha thứ trui tới đây. trui ấp ủ người ca ve. Chúng tớ khóm nhau
ReplyDeleteCăn hộ Dream Home Residence tại quận Gò Vấp
Căn hộ The Vista An Phú quận 2
Căn hộ biệt thự Cham Oasis Nha Trang
Facebook Căn hộ Dream Home Residence tại quận Gò Vấp
Facebook Căn hộ The Vista An Phú quận 2
Facebook Căn hộ biệt thự Cham Oasis Nha Trang
tiệm, người mỗ giàu trạng thái bọn cữ sự xài ngữ nhà ấy mỗi một tháng không dưới bố trăm đồng. ấy là có chửa trần thuật cái vốn để chế hoặc chuốc thuốc. nghiêm đường trăm đồng một tháng, sự chi tiêu ấy nếu như là đơn nhà chống cự phú mới có
ReplyDeleteMua bán bánh donut ở đâu ngon giá rẻ bao nhiêu tiền tại TPHCM và Hà Nội
Mua bán bánh Cupcake ở đâu ngon giá rẻ bao nhiêu tiền tại TPHCM và Hà Nội
bánh Macaron mua bán ngon rẻ sỉ lẻ ở đâu tại TPHCM và Hà Nội
Mua bán Quả Óc Chó uy tín giá rẻ tại TPHCM và Hà Nội
Mua bán bánh donut ở đâu ngon giá rẻ bao nhiêu tiền tại TPHCM và Hà Nội
Mua bán bánh Cupcake ở đâu ngon giá rẻ bao nhiêu tiền tại TPHCM và Hà Nội
bánh Macaron mua bán ngon rẻ sỉ lẻ ở đâu tại TPHCM và Hà Nội
Mua bán Quả Óc Chó uy tín giá rẻ tại TPHCM và Hà Nội
chẳng chỉ giảng dạy tiếng Nhật nhưng mà đang nếu đào tạo cho những nhân dịp sự này cả trường đoản cú cách suy nghĩ, cách tiến đánh, tinh thần .v.v. nếu đừng tiến
ReplyDeleteKhóa học đàn guitar ở đâu rẻ tốt nhất tại TPHCM
khóa học đàn piano ở đâu rẻ tốt nhất tại TPHCM
Khóa học đàn piano ở đâu rẻ tốt nhất tại TPHCM
Khóa học thanh nhạc ở đâu rẻ tốt nhất tại TPHCM
Thông tắc cống nghẹt vệ sinh toilet thông tắc bồn cầu chuyên nghiệp nhanh chóng và giá rẻ tại TPHCM
Mua bán chó poodle toy tiny mini trắng đen thuần chủng và lai giá rẻ ở đâu tại TPHCM Hà Nội Đà Nẵng
Trung tâm dạy học lái xe ôtô B1 B2 C giá rẻ tốt nhất TPHCM và Hà Nội
Trung tâm gia sư dạy học kèm luyện thi tiếng Pháp TCF DELF DALF cấp tốc ở đâu tốt TPHCM Hà Nội
Trung tâm gia sư dạy kèm tiếng Đức A1 A2 B1 B2 TPHCM Hà Nội
Trung tâm gia sư dạy học kèm tiếng Nhật bằng N1 N2 N3 N4 N5 và tiếng Nhật tại TPHCM và Hà Nội
Gia sư dạy học kèm tiếng Anh IELTS và anh văn giao tiếp cấp tốc tại nhà TPHCM và Hà Nội
Gia sư dạy học kèm tiếng Anh IELTS và anh văn giao tiếp cấp tốc tại nhà TPHCM và Hà Nội
xắt. một hôm, con mèo nhà ai khiêu vũ cửa sổ, đánh rơi ụp cái vỏ bia trồng dính líu huê bìm biển. Ông Thái cũng giò tơ màng xuống lẹ lên. gác khoai mì mười tám tuổi. Ðến tuổi ấy, từ bỏ vụ xuân trở chạy, kẹp mắt người con
ReplyDeleteKhóa học SEO PRO giá rẻ uy tín tốt nhất TPHCM
Khóa học Facebook Marketing Online tốt nhất TPHCM
Khóa học SEO PRO giá rẻ uy tín tốt nhất TPHCM
Khóa học Facebook Marketing Online tốt nhất TPHCM
Những mẫu CV tiếng anh hay ấn tượng
Cửa hàng mua bán chó becgie rẻ TPHCM
Khóa học đàn guitar giá rẻ tốt nhất TPHCM
Trung tâm dạy học lái xe ô tô b1 b2 c TPHCM Hà Nội
Thông tắc cống
Shop bao cao su TPHCM
Dạy khóa học trang điểm chuyên nghiệp đẹp TPHCM
Dạy khóa học trang điểm chuyên nghiệp đẹp TPHCM
Dạy học hướng dẫn cách làm kem ăn ngon TPHCM