Hòa Mà Không Đồng ...
Con đường sáng tạo của võ thật , của kiếm đạo cũng bất chợt và gần gũi với sự sáng tạo của thi sĩ hay của người nhạc sĩ . Dù nhà thơ chưa một lần cầm kiếm hay không biết gì về nghệ thuật của võ, cũng như võ sư hay kiếm sĩ chưa một lần làm thơ , thì giữa họ vẫn tương đồng ở quá trình tu tập , ở mục đích hướng tâm, và ở những khoảnh khắc phát lộ ra của sự sáng tạo . Một đường kiếm lưu chuyển như gió, như nước , dù khởi đi như Hoàng Hạc " Bất Phục Phản " về đường nét , nhưng ý tưởng luôn trở trở về điểm xuất phát theo một lực hướng tâm . Ngày xưa thi sĩ Lý Bạch đang hành kiếm đạo bằng thơ , vào thơ ông chúng ta còn thấy phản phất đâu đó những đường kiếm tuyệt luân của ông...những lời thơ tựa hồ như đi mây về gió tựa hồ như hành tung bí mật của một đạo sĩ , ẩn nhân . Và cuối cùng, là để thỏa chí nguyện của mình, là để vượt thoát , là để vượt lên trên những cái chật chội bản tính của con người phàm . Đã từng có những võ sư , những kiếm sĩ như thế giữa cõi đời này... Như những thi sĩ , mục đích của họ là tự thắng , là tự thể hiện để hoàn thiện chính mình . Cái nghệ thuật mà họ theo đuổi mang ý nghĩa nhân sinh ở chỗ nó kêu gọi, khuyến khích mỗi người hãy can đảm và bình tâm để chuyển mình theo hướng thiện . Hay tự độ giác bản thân để rồi phát hiện những khả năng tiềm ẩn sâu trong con người mình . Và cũng để nói rằng, ở đời , sự tự vượt thắng mình là con đường gian khó biết bao nhưng ta phải tự mình làm cứu cánh . Con đường ấy dẫn tới : Hòa mà không đồng . Đó là sự đặc trưng dẫn tới những cá tính nghệ thuật của sự sáng tạo cho dù đó là người kiếm sĩ hay người thi sĩ . Hòa với người , hòa với Đại ngã, nhưng " Bất đồng " Đây là mấu chốt của sự sáng tạo , một cái gì đó không lặp lại , như những đường kiếm biến ảo , dù nó vẫn theo lực hướng tâm.
Quân bất kiến
Hoàng hà chi thủy thiên thượng lai,
Bôn lưu đáo hải bất phục hồi !
No comments:
Post a Comment