BOOK OF FIVE RINGS
BOOK OF FIVE RINGS (NGŨ LUÂN THƯ)
Ta đã từng nhiều năm luyện tập môn binh pháp được gọi là Nhị thiên nhất lưu, và hôm nay, lần đầu tiên ta sẽ giải nghĩa nó bằng ngôn từ. Hiện thời là thượng tuần tháng mười năm thứ hai mươi niên đại Khoan Vĩnh (1645). Ta đã leo lên núi Iwato của vùng Higo tại Kyushu để dâng lễ cho Trời Đất, cầu nguyện với đức Quan Âm và quì gối trước Đức Phật Thích Ca. Ta là một võ sĩ thuộc trấn Harima, Shinmen Musashi no Kami Fujiwara no Genshin, 60 tuổi.
Từ thuở thanh xuân, lòng ta vẫn nghiêng về binh nghiệp. Trận quyết đấu đầu tiên là năm ta 13 tuổi, ta đã từng đánh bại một kiếm thủ thuộc Thần Đạo Lưu có tên là Arima Kihei. Năm 16 tuổi, ta đánh bại một võ sĩ tài ba là Tadashima Akiyama. Năm 21 tuổi, ta lên kinh thành và gặp đủ loại kiếm khách và qua nhiều cuộc tỉ thí không hề chiến bại.
Sau đó, ta đã vân du từ trấn này đến trấn kia, tỉ thí với những kiếm sĩ của nhiều phái khác nhau và không hề có một lần thủ bại, dù đã quyết đấu đến khoảng 60 trận. Đó là vào lúc ta lên 13 cho đến năm 28 hoặc 29 tuổi.
Khi đến tuổi 30, ta ngoảnh lại nhìn cuộc đời đã qua, những chiến thắng trước đây không do ở việc ta đã kiện toàn được kiếm pháp. Có lẽ là, nhờ ở khả năng thiên phú hay trời run đất rủi, hoặc vì kiếm pháp của các môn phái kia còn non yếu. Sau đó, ta đã ngày đêm tìm tòi nghiên cứu cho ra nguyên lý và nhận thức được binh pháp khi đạt ngũ tuần.
Từ dạo đó, ta sống mà không tuân giữ một đạo pháp nào đặc biệt. Như vậy, nhờ ở tinh thông binh pháp, ta thực hành nhiều môn nghệ thuật và nhiều năng khiếu khác nhau mà không cần có thầy dạy. Để viết cuốn sách này, ta không sử dụng đến các điều luật của Đức Phật hay các lời giáo huấn của Đức Khổng Tử. Ta cũng không vận dụng các tác phẩm biên niên về chiến tranh thời xưa hay các loại sách về binh pháp. Ta cầm cọ lên để giải thích cái tinh túy đích thực của Đệ Nhất Lưu như nó được phản chiếu trong Thiên Đạo và trong Đức Quan Thế Âm. Bây giờ là giờ Dần đêm thứ 10 của tháng 10.
Nguyên tắc để học quyển sách:
- Con đường mà tôi muốn nói được kết tinh lại và nằm trong cuốn sách này, nó gồm 5 phần, mỗi phần là mỗi khía cạnh khác nhau. Đó là Đất, Nước, Lửa, Truyền Thống (Gió), và Lỗ Hổng (Sự không có gì).
- Hình thù của WoS từ cái nhìn của phái Ichi của tôi được đề cập đến ở “Đất”. Rất khó để có thể nhận ra được Con đường thật sự nếu chỉ dựa vào kiếm thuật. Ta phải biết từ điều nhỏ nhất cho đến điều lớn nhất, điều nông cạn nhất cho đến điều sâu thẳm nhất. BởI thế, tôi mới đặt tên cho phần đầu tiên của cuốn sách là “Đất”.
- Thứ hai là “Nước”. Với Nước là nền tảng, ở đó linh hồn hòa quyện với Nước. Nước thể hiện hình dáng của vật chứa nó, Nước đôi khi cũng là một giọt nhỏ nhưng cũng có lúc là đại dương mênh mông. Nước bao giờ cũng có một màu xanh thuần khiết của nó. Nếu bạn đã là một tay kiếm tài giỏi rồi, khi bạn đánh bại một người hay nhiều người khác đi nữa thì sự sảng khoái, thích thú khi thắng 1 triệu người sau đó cũng giống như khi bạn đánh thắng 1 người. Nhà chiến lược biến thứ nhỏ nhất thành thứ lớn nhất, như làm một điện thờ Phật từ một bản thảo, một thanh gỗ nhỏ nhoi. Tôi không thể viết vào đây làm thế nào mà họ làm được. Yếu tố cơ bản của Chiến Thuật là biết một điều nhưng phải hiểu 10 ngàn điều khác. Đó là những điều mà tôi đề cập đến trong phần “Nước”.
- Thứ ba là “Lửa”. Đây là phần thiên về các kỹ thuật chiến đấu. Lửa rất đáng sợ, cho dù là nó nhỏ hay lớn, vì thế nó đại diện cho tinh thần chiến đấu của con người. Bạn phải nắm được tinh thần đó. Thứ gì lớn thì ta có thể hiểu được dễ dàng và ngược lại, thứ gì nhỏ sẽ khó hiểu được hơn. Trong thực tế, một số đông người sẽ khó có thể di chuyển và rất dễ dự đoán, còn một người thì dễ dàng thay đổi quyết định của mình và khó đự đoán hơn. Bạn phải hiểu rõ điều này. Ý nghĩa của phần này là bạn phải luyện tập cả ngày lẫn đêm để có thể ra quyết định chính xác và nhanh chóng. Trong chiến thuật, đây là điều cần thiết và nó bám sát cuộc sống của bạn, không thay đổi được.
- Thứ tư là “Gió”: Phần này khác những phần trên bởi nó không nói đến phái Ichi của tôi nhưng lại nói đến một phái khác. “Gió” ở đây, tôi muốn nói đến là những giá trị truyền thống xa xưa, giá trị truyền thống ngày nay, và truyền thống gia đình trong Chiến Thuật. Do đó, tôi có thể nói rằng Chiến Thuật của thế giới cũng chính là truyền thống. Rất khó để có thể biết được chính bản thân mình nếu bạn không biết được những người khác. Cho tất cả các Con đường đều có những bước hụt của nó. Nếu bạn chỉ luyện tập một Con đường và tinh thần của bạn bị phân ra và trệch đi, bạn chỉ có thể nghĩ rằng Con đường mình đi là đúng nhưng thực sự, đích đến của nó thì không phải. Nếu bạn theo Con đường thật sự của chính mình và tinh thần bị trệch đi chỉ một ít, sau đó nó sẽ lan rộng ra và thành một lỗ hổng lớn. Lúc đó bạn phải nhận ra nó. Những chiến lược gia khác đều nghĩ rằng kiếm thuật là yếu tố quyết định của cuộc sống và không có lý do gì có thể phản bác lạI ý kiến này. Đặc điểm chiến thuật của tôi là không chỉ hướng đến kiếm thuật mà còn đề cập đến những khía cạnh khác của Chiến Thuật. Tất cả đều nằm trong “Gió”
- Thứ năm là “Lỗ hổng”: “Lỗ hổng”, nó không có điểm bắt đầu và cũng không có điểm kết thúc. Học hỏi một vấn đề này cũng có nghĩa là không học nó. WoS là Con đường của tự nhiên. Khi bạn có được sức mạnh của tự nhiên, biết được nhịp điệu của từng tình huống, bạn tự nhiên có thể tấn công đối thủ một cách chính xác. Đó là Con đường của Lỗ Hổng. Tôi muốn cho bạn thấy làm thế nào để nhận biết được Con đường đúng theo tự nhiên trong “Lỗ hổng
No comments:
Post a Comment