The Book of Ground:
- Chiến thuật là nghệ thuật, là chìa khoá thắng lợI của người chiến binh. Người chỉ huy ra chiến lược cho trận đánh và người lính phải biết cách để dùng nó. Bây giờ, không có ai trên thế giới có thể thực sự hiểu WoS. Có rất nhiều Con đường.
+ Có Con đường cứu rỗi mà Phật Giáo đã đưa ra,
+ Con đường của Khổng Tử,
+ Con đường Học vấn,
+ Con đường chữa bệnh của thầy thuốc, và nhiều ngành, nghệ thuật khác cũng thế.
- Người ta nói rằng, con đường của chiến binh có tới hai làn, đó là Con đường của Viết và kiếm, và người đó phải hội đủ cả hai yếu tố đó. Ngay cả khi người ta không có một thiên khiếu bẩm sinh nào cả, họ cũng có thể trở thành một chiến binh bằng cách siêng năng tập luyện. Chính xác, Con đường của chiến binh là “tinh thần chấp nhận cái chết vào bất cứ lúc nạo” Không chỉ những người chiến binh mà còn là những pháp sư, đàn bà, nông dân, những người hèn mọn, thấp kém cũng cần có tâm lý sẵn sàng đối với cái chết. Người chiến binh khác ở chỗ họ học ớ để có thể chiến thắng bản thân mình. Để có thể tự do vung kiếm thoả thích, thích thú trong trận đấu ngay cả khi đối thủ rất đông, họ có thể có sức mạnh, quyền lực và danh tiếng cho bản thân mình hay cho chủ của mình. Đó là điểm đặc biệt của Chiến thuật
The way of Strategy: Ở Trung Quốc và Nhật, người học tập nhiều lĩnh vực khác nhau đều được gọi là “Bậc thầy Chiến lược” (Master ò Strategy).
- Người chiến binh phải đi theo con đường này. Gần đây, có nhiều người nổi lên như một chiến lược gia giỏi, uyên bác nhưng thực chất, họ chỉ là một tay kiếm giỏi mà thội
- Những học viên của đền Kahíma Kantỏi, thuộc vùng Hitachi được sự dạy bảo của thàn linh và lập trường dạy những điều mà họ đã được học từ thần linh, đi chu du khắp nơi để truyền bá, dạy học. Đây cũng là nghĩa đen của Chiến Thuật
- Vào thời xa xưa, Chiến Thuật được liệt vào 10 kỹ năng và 7 nghệ thuật mà đòi hỏi phải nắm vững. Nó cũng là một nghệ thuật nhưng về khía cạnh luyện tập, học hỏi thì nó không chỉ dừng lại ở việc đấu kiếm, chiến đấu. Giá trị thật sự của kiếm học không thể thấy được, dù cho bạn đã thông thạo, nắm vững nó nếu không có sự hiểu biết Chiến Thuật
- Trên thế giới, ta cũng có thể thấy những nghệ thuật, ngành nghề được đem đi trao đổi, bán qua lại. Người ta dùng những vật dụng mà họ làm ra hay có được để trao đổi, bán, dùng vũ khí để tự vệ. Cũng như khi xếp quả hạch với bông hoa thì quả hạch tất nhiên sẽ nhỏ hơn bông hoạ Về khía cạnh này của ớ, ta có thể ví việc học tập và dạy là những cách pha màu, tạo nên những gam màu mới lạ, mở ra vẻ đẹp của chính nó, nhanh chónh cho ra những bông hoa đẹp, tươi tắn. Có người nói về “Dọo này” hay “Dọo nọ” nhưng tất cả họ muốn chỉ là tìm thấy mặt mạnh và cái lợi mang lại từ nó. Một vài người khác lại nói “Một chiến lược yếu kém là nguyên nhân của nỗI đau khổ”. DDiều đó là chính xạc
- Có 4 con đường mà tuỳ từng người, họ phải đi qua và theo nó suốt cả đời mình: Người thượng lưu (Note: Muáhi không dùng từ Samuải hay quý tộc ), Nông dân, Thợ thủ công và Thương nhận
+ Con đường của người Nông dân: Suốt đời chỉ dùng cuốc, cày, họ nhìn cuộc đời với con mắt dõi theo sự thay đổi của mùa màng và dường như cuộc sống lao động của họ chỉ có 3 mùa: Xuân, Hạ, Thu
+ Con đường của Thương nhân: Người làm rượu bao giờ cũng thu thập nguyên liệu để làm nên những thứ rượu ngon nhất, nuôi sống bản thân mình. Và con đường của Thương nhân bao giờ cũng gắn với lợi nhuận, họ sống không thể thiếu nó.
+ Con đường của giới Thượng lưu: Bao giờ cũng mang theo vũ khí bên người. Con đường của chiến binh là phát huy và biểu lộ được tài năng cùng sự mạnh mẽ của mịnh
+ Con dường của Thợ thủ công: Con đường của người thợ mộc là phải thành thạo trong việc sử dụng các công cụ lao động của mình để tạo nên nhiều kiệt tác cho cuộc sống. Đầu tiên họ phải thiết lập một bản hoạ tiết về công việc của họ, đo đạc kỹ lưỡng rồi mới bắt tay vào làm việc.
So sánh Con đường của người thợ mộc với chiến thuật:
- Sự so sánh với nghề mộc gắn với những căn nhà: Nhà của quý tộc, Nhà của chiến binh, 4 căn nhà:
+ Sự hoang tàn của Nhà,
+ Sự giàu có của Nhà giàu,
+ Phong cách của Nhả,
+ Truyền thống của Nhà.
Người thợ mộc lập và sử dụng bản phác thảo của họ về tác phẩm, và WoS cũng tương tự như thế, nó là kế hoạch của trận chiến. Nếu bạn muốn học nghệ thuật chiến tranh, hãy suy nghĩ xuyên suốt quyển sách này. Người thầy là cây kim còn người học trò là sợi chỉ. Bạn phải học tập không ngừng.
- Như một đốc công mộc, người chỉ huy phải hiểu quy luật của tự nhiên và đất nước,của từng ngôi nhà. Đó là Con đường của người chỉ huy. người đốc công cũng thế, họ phải biết phác thảo kiến trúc của những ngọn tháp và ngôi đền, lập ra bản phác thảo những biệt thự, và cũng phải biết thu hút nhân lực để có thể phát triển. Con đường của đốc công cũng gần giống như Con đường của người chỉ huy trong căn nhà của chiến binh.
- Để xây một căn nhà, việc đầu tiên là phải lựa được gỗ tốt. Những cây thẳng, chắc và chịu được mối mọt sẽ được dùng để làm cột, những cây thẳng nhỏ khác, xấu hơn sẽ được cột che đi và trở thành trụ đỡ cho cột. Gỗ tốt và nhỏ hơn dùng làm ngưỡng cửa, rầm cửa, cửa sổ và cửa ra vào và nhiều thứ khác. Những cây gỗ chắc, dù xấu đến đâu cũng có thể sử dụng và được che giấu đi bởi những cây gỗ đẹp khác. Những cây gỗ khác xấu hơn dùng làm giàn giáo và sau đó là làm củi.
- Người đốc công giao nhiệm vụ cho mỗi thợ mộc tùy theo khả năng của từng người. Người lát sàn, người làm cửa ra vào, gian cửa và rầm đỡ, và cứ như thế, mọi thứ! Những người có ít trình độ sẽ lát nền nhà, và người yếu hơn sẽ giúp đỡ những người khác, làm những việc lặt vặt. Nếu người chủ xưởng biết và triển khai (Deploy - Ở đây Musashi xem người đốc công như người chỉ huy trận đánh nên ông dùng từ này ) người của mình tốt thì công việc sẽ tốt đẹp và thành công mĩ mãn.
- Người đốc công cũng phải tính toán đến khả năng và nhược điểm của những thợ mộc dưới quyền. Ông ta phải biết khuyến khích tinh thần và ý chí của họ khi cần thiết một cách hiệu quả. Đó cũng là một khía cạnh nữa của Chiến Thuật.
The Way of Strategy:
- Như một người lính, người thợ mộc phải thông thạo các công cụ lao động của mình. Ông chứa dụng cụ trong chiếc hộp, và làm việc dưới sự điều hành của người đốc công. Ông làm cột và xà nhà bằng cái rìu nhỏ, đẽo sàn nhà, kệ, ghế bằng cái bào, tạo lên những đường nét trang trí cho công trình một cách đầy nghệ thuật và chính xác nhất. Đó là nghệ thuật của nghề mộc. Khi người thợ mộc lành nghề và có kinh nghiệm thì ông ta sẽ vươn lên làm một đốc công.
- Những công việc của một thợ mộc đơn giàn là: Có dụng cụ tốt, làm những ngôi đền nhỏ, kệ viết, bàn, cửa, …. Đó là những khả năng đặc biệt của thợ mộc. Những điều này cũng tương tự như người lính. Bạn phải nghĩ thêm về nó.
- Cái tài của người thợ mộc là trong công việc, ông không bị phân tâm và sai sót, bởi công việc của ông đã được vạch ra sẵn, sát với thực tế và công việc của mình. Đó là bản chất của cuộc sống.
- Nếu bạn muốn học Con đường này, hãy xuy xét kỹ những gì ghi trên quyển sách này một hay nhiều lần. Bạn phải nghiên cứu nó và áp dụng vào thực tế.
Ichi Ryu Ni To (Phái song kiếm)
- Người chiến binh, cả chỉ huy và người lính, đều mang theo hai thanh kiếm bên người. Thời xưa, nó chỉ đơn thuần được gọi là kiếm dài và kiếm, và bây giờ, họ gọi là kiếm và kiếm bạn. Đó cũng là Con đường của người chiến binh.
- “Nito Ichi Ryu” cho ta thấy một cách hiệu quả để sử dụng cả hai thanh kiếm.
- Thương và kích là những vũ khí chỉ mang khi ra đường. Học viên của phái Ichi bắt đầu những bước cơ bản của mình với cả hai kiếm trên tay. Điều đó cũng dựa trên thực tế rằng: Khi bạn bắt buộc phải hy sinh cuộc sống mình, thì không có lý do gì mà bạn không dùng hết vũ khi của mình. Nó sẽ không nhục nhã bằng việc chết mà không rút vũ khí ra mà sử dụng.
- Nếu bạn cầm hai kiếm ở cả hai tay, nó rất khó để sử dụng nó một cách dễ dàng, vì thế cách của tôi là cầm kiếm ở một tay. Nó không thể áp dụng với những vũ khí khác như giáo, kích nhưng kiếm và kiếm bạn có thể cầm được bằng một tay. Cũng thế, sẽ rất khó khăn nếu bạn cầm kiếm ở cả hai tay khi cưỡi ngựa, khi đang chạy trên đường mòn, bãi lầy, sình, đất đá hay ở chốn đông người. Mang cả hai kiếm ở cả hai tay không phải là Con đường thật sự, ngay cả khi tay kia là thương hay kích, giáo và tay còn lại là kiếm dài. Tuy nhiên, khi khó khăn trong việc hạ gục đối thủ với một vũ khí ở một tay thì bạn phải sử dung hai tay. Việc sử dụng kiếm ở một tay không khó, Con đường để học là luyện tập việc sử dụng hai thanh kiếm dài ở cả hai tay. Sẽ khó khăn khi mới bắt đầu, nhưng đó là lẽ thường. Cung khó để ngắm bắn, kích khó có thể sử dụng nhưng khi bạn quen với cung thì bán có thể bắn mạnh và chính xác hơn. Khi bạn có cái nền cơ bản tốt về kiếm thì bạn cũng sẽ sử dụng nó tốt hơn.
- Tôi sẽ giải thích cặn kẽ hơn vào phần thứ hai “Nước”, trong việc luyện tập kiếm học thì không có một con đường tắt nào cả. Kiếm dài dùng để sử dụng ở những khoảng cách dài và kiếm bạn dùng trong tầm gần. Đó là điều dễ nhận thấy nhất.
- Theo phái Ichi, bạn có thể thắng với vũ khí dài hay cũng có thể là vũ khí ngắn. Thực tế, đặc điểm của phái Ichi là ý chi luôn vươn đến chiến thắng, dù cho vũ khí nó như thế nào đi nữa.
- Khi bạn phải đấu với một đám đông địch thì sử dụng hai thanh kiếm sẽ tốt hơn là một, đặc biệt nếu như bạn muốn bắt một con tin để thoát vòng vây.
- Những điều này không thể giải thích cặn kẻ được. Từ một điều đầu tiên, phải biết 10 ngàn điều khác. Khi bạn nắm được WoS thì sẽ không còn gì mà bạn không thể không thấy. Vì thế, bạn phải học tập chăm chỉ.
Lợi ích của Kiếm dài trong “Chiến thuật”
- Bậc thầy kiếm thuật vào thời này được gọi là “Chiến lược gia”. Theo quân đội, những người thạo sử dụng cung thì gọi là cung thủ và cứ như thế cho các loại binh khí khác. Nhưng tất cả họ không được gọi là Bậc thầy của kiếm dài (Long swordmen) hay kiếm bạn (Companion swordmen) bởI những vũ khí như cung, giáo, súng hay pháo, kích, …. đều là những dụng cụ của chiến binh, chúng là một phần của chiến thuật. Để có thể làm chủ được ưu điểm của kiếm dài, ta phải làm chủ được bản thân mình và thế giới xung quanh, do đó, kiếm dài là nền tảng của chiến thuật. Khía cạnh chính ở đây là “Chiến thuật dựa trên ý nghĩa của thanh kiếm”. Nếu một người có thể phát huy được tính ưu việt của kiếm dài thì anh ta có thể đánh bại 10 người, và cứ như thế, 100 người có thể đánh thắng 1.000 người, và 1.000 người có thể thắng 10.000 người. Trong chiến thuật của tôi, 1 người cũng giống như 1.000 người, vì thế chiến thuật là điều tối quan trọng nhất trong ngệ thuật chiến đấu.
- Con đường của người chiến binh không bao gồm nhiều con đường khác, như Đạo Khổng, Đạo Phật hay những truyền thống, học thuật khác. Nhưng dù cho đó là Con đường gì đì nữa, nếu bạn biết Con đường mình đi một cách rõ ràng, sáng suốt, bạn sẽ thấy tất cả.
Lợi ích của Vũ khí trong “Chiến thuật”:
- Có những lúc, những nơi nên sử dụng vũ khí này, nhưng có nơi thì không nên.
- Lúc sử dụng kiếm bạn tốt nhất là trong không gian hạn chế hay khi bị đối phương áp sát mình. Kiếm dài thì có thể tương thích với tất cả các tình huống còn lại.
- Kích là một dạng khác của giáo trên chiến trường. Với giáo bạn có thể chiếm được thế chủ động trong tấn công và kích dùng trong phòng thủ. Trong tay của một người lính giỏi, giáo sẽ lợi hại hơn. Trong chiến trận, giáo và kích được sử dụng rộng rải nhưng chúnglại rất hạn chế trong những không gian chật hẹp. Chúng cũng không thể dùng để bắt con tin. Chúng chỉ có lợi khi sử dụng ở những khoảng không rộng rải.
- Cho dù thế nào đi nữa, nếu bạn học những kỹ thuật “Trong nhà”, bạn sẽ bị cuốn vào những suy nghĩ chật hẹp, nhỏ nhoi và đầy tính toán, quên đi Con đường thật sự.
- Cung là sự khởi đầu tốt và đầy chiến lược nhất trong trận chiến, đặc biệt là trong những không gian rộng, dài và có chiều sâu. Một đội hình mà ta thường thấy là cung bắn và giáo ở trước đứng thủ. Tuy nhiên, nó không có lợi trong các trận đánh hãm thành hay đối phương cách quá xa và rất dễ bị sát thương. Vì thế ngày nay chỉ có một số ít những phái cung truyền thống còn tồn tại.
- Trong các công sự thì súng dường như không có đối thủ. Nó là thứ vũ khí mạnh mẽ và là phần quan trọng tất yếu của một quân đội trong trận chiến, nhưng nếu có một thanh kiếm lọt vào thì súng trở nên vô dụng.
- Một trong những cái lợi của cung là bạn có thể thấy được đường cung bay và theo đó mà ngắm bắn, nhưng súng thì lại không thấy được. Bạn phải suy nghĩ thêm về điều này.
- Vào thời nay, kỵ binh là lực lượng chủ lực của quân đội, có sức mạnh, sức chịu đựng cao và dường như không có điểm yếu. Ngựa chạy nhanh và kèm theo đo, kiếm và kiếm bạn sẽ chém mạnh hơn. Do đó, giáo và kích phải mạnh mẽ hơn, theo đó súng và cung phải bám trụ vững chắc. Vũ khí phải được sử dụng, tôi rèn chứ không để trang trí.
- Bạn không nên có chọn ra một loại vũ khí ưa thích nào. Bởi nếu chỉ làm chủ được một loại vũ khí chính là khuyết điểm của bạn. bạn cũng không nên bắt chước từ người khác. Sẽ rất tệ nếu người chỉ huy và người lính có những thứ thích và không thích. bạn phải nắm vững điều này.
Thời điểm trong “Chiến thuật”
- Tất cả mọi sự việc đều có thời điểm của nó. Nắm được thời điểm trong “Chiến thuật” là không thể được mà chỉ ngộ ra trong quá trình luyện tập.
- Thời điểm rất quan trọng trong nhảy và âm nhạc, bởi chúng sẽ kết hợp với nhau thành một bài nhạc hay nếu biết tính toán. Tính toán và nhịp nhạc cũng liên quan đến quân sự, bắn cung và súng, cưỡi ngựa. Tất cả các kỹ năng khác đều cần có tính toán.
- Tôi cũng nhắc đến vấn đề này trong “Lỗ hổng”.
- Cũng có những thời điểm trong cuộc đời người chiến binh, có giàu có và khổ cưc, có hoà thuận và bất hoà. Cũng như thế, trong Con đường của thương gia cũng có thời điểm, giá cả tăng hay giảm. Tất cả đều có lúc đi lên và sau đó là đi xuống. bạn phải nhận thức được điều này. Trong chiến thuật, cũng có nhiều tính toán được cân nhắc. Ngay từ lúc bắt đầu, bạn phải biết sử dụng thời điểm và ngay cả những thời điểm không thích hợp nữa, và từ những điều lớn và nhỏ, từ giữa những thời điểm chậm và nhanh, tìm ra thời điểm thích hợp nhất, đầu tiên phải thấy khoảng cách của thời gian và sau đó là cái nền của nó. Đây là điều quan trọng trong chiến thuật. Bạn phải hiểu được cái nền của thời gian, nhờ thế chiến thuật của bạn sẽ dễ thay đổi và khó đoán được.
- Bạn thắng trận đấu với sự tính toán mưu lược, và cũng bởi bạn đoán được tính toán của đối phương và ra tay vào đúng thời điểm mà đối phương không ngờ tới.
- Cả 5 phần của cuốn sách chủ yếu nói đến tính toán và thời điểm trong chiến thuật. Bạn phải luyện tập để nhận thức được nó rõ ràng hơn.
- Nếu bạn luyện tập siên năng cùng với chiến thuật của phái Ichi, tinh thần của bạn tự nhiên sẽ được tăng lên. Do đó, chiến thuật hiện nay rất phổ biến ở khắp nơi trên thế giới. Và nó được ghi lại lần đầu tiên trong 5 phần của cuốn sách: Đất, Nước, Lửa, Truyền Thống (Gió), và Lỗ Hổng. Đây là cách để học chiến thuật của tôi:
1. Không có ác tâm
2. Phải luyện tập
3. Phải biết đến các loại hình nghệ thuật khác nhau
4. Từ đó nắm vựng nó
5. Không ham muốn vật chất
6. Dựa vào trực giác của mình và hiểu mọi sự việc
7. Thấy được những điều mà không thể thấy
8. Chú ý đến mọi việc, dù là việc nhò
9. Không làm những việc vô bổ
- Điều cốt lõi là phải rèn luyện một tinh thần ham học hỏi và sau đó là luyện tập theo WoS. Nếu bạn không nhìn mọi việc với nhiều khía cạnh khác nhau, bạn sẽ khó có thể đi theo con đường mà tôi vạch ra ở đây. Nếu bạn học và hiểu được nó, bạn sẽ không thua bất kỳ một đối thủ nào, dù đó là ai, đông hay ít. Ngoài ra, không chỉ trong chiến đấu, bạn cũng có thể thắng đối thủ bằng ánh mắt hay tinh thần của mình. Cũng thế, nhờ luyện tập, bạn có thể điều khiển cơ thể mình dễ dàng hơn, chinh phục con người bằng cơ thể và ý chí của mình. Khi bạn đạt tới đỉnh điểm của Chiến thuật, phải nó không có nghĩa là bạn sẽ bất khả chiến bại à?
- Thêm nữa, trong khía cạnh của Chiến thuật, thượng cấp sẽ quản lý cấp dưới của mình, điều khiển bản thân và tùy tùng của mình, quản lý cả đất nước và nuôi sống những người trong đó, do đó sẽ bảo toàn được dòng họ thống trị của mình qua nhiều đời sau. Nếu có một Con đường liên quan đến ý chí không bao giờ bị đánh bại, đó là WoS. Tôi khẳng định như vậy.
No comments:
Post a Comment