ĐƯỜNG XA (3)
Giữa khuya tráng sĩ đến bờ sông
Gió lạnh mù trăng nước lạnh căm
Đò neo bến vắng không người lái
Chùa núi chuông rền tiếng vọng ngâm
Tráng sĩ ngồi nghe hờm sông núi
Tuốt kiếm vờn trăng tiếc mộng trai
Giang bạn hà nhân sơ kiến nguyệt
Giang nguyệt hà niên sơ chiếu nhân
Tráng sỉ soi mình trang thơ cổ
Giáp mặt xa gần thấu lặng câm
Xuất sư vị tiệp thân tiên tử
Trường sử anh hùng lệ mãn khâm
Nữa đêm tráng sĩ nghiêng bầu rựu
Chợt nhớ lời kinh muốn nguyện cầu
Bước mòn sông núi mòn chân mỏi
Lạc lối đường xa chốn giang đầu
Đây bến nhân gian đây quán trọ
Hề tử sinh, sinh tử là đâu
Thùy gia kim dạ biên chu tử
Hà xứ tương tư minh nguyệt lâu
Đêm nay tráng sỉ hồn về đâu ...
Badmonk - Tâm Nhiên
TRÊN BẾN CỬU TUYỀN
Thần chết dẫn một đám người đứng trên bờ sông Cửu Tuyền chờ đò đến rước đi về bên kia. Tại đây có một trạm thanh lọc phỏng vấn hồ sơ trước khi xuất phát ... Ai muốn tìm lên thiên đàng đứng chờ tàu ở dãy A . Ai muốn lên Niết Bàn Cực Lạc thì đứng chờ tàu đến đón ở dãy hàng B. Ai muốn đến ... thì xếp hàng chờ tàu thì cứ theo thứ tự chọn lựa ở các dãy C; D; E; F ....vv
Mọi người đều đã tự động đứng vào vị trí xếp hàng của mình đã chọn rất nghiêm chỉnh và kỷ luật. Tuy nhiên chỉ có mình Nguyễn Văn Lú vẫn còn mãi loay hoay chạy đi chạy lại tìm vị trí xếp hàng của mình. Thấy vậy thần chết liền hỏi y :
- Nhà ngươi đang muốn tìm đường đi Lên Trển; hay là muốn theo ta đi xuống dưới đó ?
- Không ! Ta chỉ muốn tìm về nơi bến cội nguồn, nơi đó có tên gọi là Nguyễn Văn Lú . Ta tìm nảy giờ mà không thấy ???
- À thưa ông, vì ông là một vị khách rất đặc biệt, nên xin ông vui lòng tới xếp hàng đằng kia kìa; chổ có đề bản VIP đấy. Chổ đó ông có thể chọn lựa bất cứ con tàu nào, và đi đến bất cứ nơi đâu nếu ông muốn .
Badmonk - Tâm Nhiên
ĐƯỜNG XA (3)
Giữa khuya tráng sĩ đến bờ sông
Gió lạnh mù trăng nước lạnh căm
Đò neo bến vắng không người lái
Chùa núi chuông rền tiếng vọng ngâm
Tráng sĩ ngồi nghe hờm sông núi
Tuốt kiếm vờn trăng tiếc mộng trai
Giang bạn hà nhân sơ kiến nguyệt
Giang nguyệt hà niên sơ chiếu nhân
Tráng sỉ soi mình trang thơ cổ
Giáp mặt xa gần thấu lặng câm
Xuất sư vị tiệp thân tiên tử
Trường sử anh hùng lệ mãn khâm
Nữa đêm tráng sĩ nghiêng bầu rựu
Chợt nhớ lời kinh muốn nguyện cầu
Bước mòn sông núi mòn chân mỏi
Lạc lối đường xa chốn giang đầu
Đây bến nhân gian đây quán trọ
Hề tử sinh, sinh tử là đâu
Thùy gia kim dạ biên chu tử
Hà xứ tương tư minh nguyệt lâu
Đêm nay tráng sỉ hồn về đâu ...
Badmonk - Tâm Nhiên
Luật Của Tự Nhiên
Hỏi : Làm một việc ÁC có tội không ?
Đáp : KHÔNG ! Làm 1 thì đền 1 .
Hỏi : Làm một việc THIỆN có tốt hơn không ?
Đáp : Không ! Vì tất cả chúng ta sinh ra và tồn tại trên đời này đều mắc nợ nhau. Cho đi tức là nhận lại . Đây là hình thức luân phiên để trả nợ lẫn nhau.
Hỏi : MỘNG và THẬT có không ?
Đáp : KHÔNG !
- Một đêm ta ngủ, mơ thấy cả hơn 100 giấc trong tiềm thức . Nhưng sáng hôm sau ta chẳng nhớ gì .
- Ta đã trải qua cả hàng ngàn lần vào lúc tột cùng (cực điểm khoái lạc ) của Sex nhưng sau đó chẳng bao giờ nhớ lại giây phút đó .
Hỏi : Cơ thể con người giai đoạn nào là YẾU nhất và giai đoạn nào là MẠNH nhất ?
Đáp : Cái yếu nhất là cái ta có trong tay mà cố nắm giử thật chặt . Giai đoạn em bé nằm bình yên với nắm tay nắm chặt lại ; không có một sức mạnh nào có thể mở được những ngón tay của bé xòe ra . Giống như chúng ta, sau những tai nạn mà ta không chết thì chúng ta sẻ mạnh mẽ thêm .
Hỏi : Lúc nào nhanh nhất ? Lúc nào chậm nhất ?
Đáp : Cái chớp mắt . Lúc nhìn say đắm .
Hỏi : Có phải mọi người trên trái đất này đều có NIỀM TIN VÀO THƯỢNG ĐẾ không ?
Đáp : Đúng vậy . Những người cực kỳ thông minh và những người cực kỳ ngu dốt là những người có NIỀM TIN VÀO THƯỢNG ĐẾ một cách tự nhiên và mãnh liệt .
Số còn lại họ chỉ là những kẻ sợ hãi và mê tín . Họ chỉ thấy được Thượng Đế trong tai nạn hay cô đơn một mình trong đêm tối ở nơi chốn rừng sâu hay giông tố của đại dương .
Hỏi : Một vài câu hỏi trên cũng giải thích tàm tạm về cái gọi là Luật Của Tự Nhiên . Xin cho một ví dụ để dẽ hiểu hơn ?
Đáp : Cọng lông của con người hay cái đuôi của con chó nó vốn không thẳng đừng phí thời gian mà cố vuốt cho nó thẳng lại ...
Hỏi : Câu hỏi chót hôm nay, Làm sao để nhận biết mình đang vướn mắc nhiều lỗi lầm ?
Trần Cui : À cái này thì ta không biết . Nhưng hôm nay hình như anh quên đánh răng sao ấy ; nảy giờ ngồi nói chuyện với anh nghe toàn mùi thôi thối bốc ra từ mồm của anh ...
Đáp : Thầy củng vậy, sáng nay thầy quên đánh răng thì phải . Lần này thì thầy châm trà đi .
Badmonk - Tâm Nhiên
Hạt bụi qua miền Vô Tận Xứ
Hạt bụi bay. Ức ức tỉ hạt bụi đang bay...
Có hạt bay xuất phát từ đỉnh cô phong thơm ngát
Có hạt bay từ đỉnh băng sơn tinh khiết , có hạt từ hải đảo , có hạt bốc lên từ bụi cát sông Hằng , có hạt bay từ con hẻm của một góc phố đầy rác... Nói chung, nơi nào có ánh mặt trời chiếu sáng là có hạt bụi bay qua...
Có hạt bụi rã và rơi ra từ cơ thể loài người đen, trắng, nâu, vàng... Bụi rã ra từ trên những làn da căng dồi dào sinh lực cho đến làn da nhăn nheo bệnh hoạn...
Tất cả những hạt bụi vẫn đang bay lờ lững vất vưởng ; và chúng kháo nhau về một xứ sở mà ở nơi đó khi chúng lạc vào thì chúng sẻ hóa thành những viên kim cương sáng lấp lánh không nảy may dính dính một chút bụi...
Badmonk - Tâm Nhiên
Thế Giới Vật Chất - Thế Giới Phi Vật Chất ?
Hỏi : Xin thầy Trần Cui giải thích thế nào nà Thế Giới Vật Chất và thế nào nà Thế Giới Phi Vật Chất ?
Trần Cui : Chẹp ! Thế Giới Vật Chất là Cái gì mình muốn thì người khác cũng muốn .
Thế Giới Phi Vật Chất là : Cái gì mình muốn thì người khác chưa chắc đã muốn .
Do sự áp đặt của tư tưởng và cảm tính ... với sự phân biệt chia chẽ của trí não ta nên thấy hình như có chỗ đầy, chỗ khuyết, chỗ có, chổ không ...
Một dòng điện chỉ tính ở điểm tắt và mở (Turn On - Turn off ) hay như như một dòng sống tiến trình lưu chuyển, biến thiên di động trên hai điểm tạm gọi là sinh và diệt. Do vậy, cái được mệnh danh là vật thể ; một thực thể không tồn tại độc lập, tự nó không thể cấu thành hay tự tạo ra chính nó .
Tới đây tạm dừng, lần sau đến chơi nhớ mang theo quà và đừng có hỏi những câu hỏi vớ vẩn như vậy nửa nhá !
Badmonk - Tâm nhiên
Tam Thế Mộng
... Lần thứ ba, Bụt mang lên đúng chiếc rìu của bác đã rơi xuống lòng sông. Bác tiều phu vội rối rít cảm ơn Bụt. Bụt mĩn cười vì hết sức hài lòng trước sự lương thiện thật thà của bác tiều phu nên đã ban tặng cho bác cả hai chiếc rìu vàng và bạc .
Từ đó bác tiều phu trở nên giàu có. Một thời gian sau bổng dưng bác tiều phu lại bị mắc bệnh Sì-trét , tối ngày buồn rầu mặt nhăn mày nhó...
Bạn bè thấy thế liền hỏi :" Bác bây giờ trở thành đại gia rồi, việc gì mà lại buồn lo"?
- Tôi cứ nghĩ mãi không biết dưới lòng sông kia, chiếc búa bằng kim cương nằm ở đâu.
Badmonk - Tâm Nhiên
Thuật Võ
Sư đệ: Tại sao chúng ta cùng một môn phái, cùng một thầy mà cớ sao võ công của sư huynh lại hơn hẳn ta ?
Sư huynh : À chắc tại sư đệ quá thông minh nên cứ luẫn quẫn mãi phân tích đòn thế . Vả lại khi đến với võ thuật ; trong lòng đệ đã chứa đầy ắp những tham vọng và toan tính nên đệ không được cái thuật của võ đấy thôi .
Badmonk - Tâm Nhiên
PHƯƠNG PHÁP LUYỆN THỞ
Hỏi : Được biết đời sống con người kéo dài không phải tính bằng là năm tháng mà chỉ trong hơi thở ... Vậy thì ta luyện nội công hít tít thở thở có kéo dài mạng sống thêm không ?
Trần Cui : KHÔNG !
Hỏi : Vậy xin thầy Trần Cui nói rỏ thêm về hơi thở ? Thế nào là thở Sống Và Chết ?
Trần Cui : Hít là biết hít vào ;Thở là biết thở ra . Còn hít thở là còn sống .
Hơi thở vừa vào khoan lổ mũi thì đã " nỗ " tức là đã chết ngay sát na đó rồi . Hít vào và thở ra luôn luôn song hành với nhau .
Ví dụ câu nói của ông bà ta ngày xưa :Ông ấy chết ngáp chưa đầy 3 hơi ( Toàn thở ra chứ không có hít vào )
Bây giờ tạm dừng ở đây, mà anh đã ăm cơm chưa ? nếu chưa ăn thì về nhà mà ăn .
Badmonk - Tâm Nhiên
Thanh Kiếm Của Matajuro
... Bất kể đêm ngày, lúc nào Matajuro cũng phải tự vệ, đề phòng mọi nhát kiếm bất ngờ chém lén của thầy mình là Banzo. Không một giây phút nào anh không nghĩ đến thanh kiếm của Banzo.
Anh học kiếm thuật nhanh đến nỗi sư phụ anh cũng phải mỉm cười hài lòng. Matajuro trở nên nhà kiếm thuật đệ nhất của xứ Phù Tang .
Để bảo vệ danh tiếng là đệ nhất kiếm thủ trong chốn giang hồ, bất kể đêm ngày Matajuro vẫn khư khư mang thanh kiếm bên mình kể cả lúc ăn và ngủ... Và sự mệt mỏi trong sợ hãi của y ngày càng dâng cao vì lâu lâu y nhận được một lá thư thách đấu của những kiếm khách muốn tranh giành cái danh hiệu đệ nhất kiếm thuật...
Badmonk - Tâm Nhiên
NGƯỜI CÁ - CÁ NGƯỜI
- Loài cá thật hạnh phúc chúng thật là tự do nhởn nhơ bơi lội ...
- Anh đâu phải là cá , tại sao anh biết cá nó hạnh phúc ?
- Anh đâu phải là tôi mà biết tôi thấy cá không hạnh phúc ?
Bla ... Bla ... Bla ... Rồi người đánh người .
Cá dưới nước nhìn lên:
- Loài người thật là hạnh phúc có đủ mọi phương tiện sống sướng thật ...
- Mày đâu phải là người , tại sao mày biết loài người hạnh phúc ?
- Vậy mày đâu phải là tao mà biết tao thấy loài người hạnh phúc ?
Bla ... Bla ... Bla ... Rồi cá đớp cá .
Badmonk - Tâm Nhiên
ÁNH TRĂNG KHÔ
Đêm trăng sáng tỏa ánh vàng khắp muôn nơi...
Mặt hồ nghĩ thầm: Tội nghiệp con trăng thật bé bỏng, nó bé tẻo teo đến nổi nằm lọt thỏm trong ta. Đột nhiên một cơn gió thoảng qua, mặt hồ xao động sóng làm vỡ hàng nghìn mảnh trăng trôi xa... trôi xa...
Bên cạnh bờ hồ có một vũng nước trong nhỏ nằm yên lặng; trong lòng nó chứa nguyên đầy hình hài của con trăng.
Badmonk -Tâm Nhiên
Bên kia sông là ánh mặt trời
M
ột nhạc sỉ tài hoa nằm xuống .
Đám tang ông không một lời than khóc . Mọi người đồng hát vang những bài du ca do ông sáng tác .
Người ta hát như để dịu bớt cơn khát cuộc đời .
http://www.youtube.com/watch?v=VtvCaDh19qo&feature=related
Badmonk - Tâm Nhiên
MƯA KHÔNG ƯỚT ÁO
Người đi trong mưa
Có lúc ngập đầy mưa hoa
Có lúc ngập đầy mưa toàn là đá, cà chua, trứng thối, rác...
Nhưng những cơn mưa đó không làm người ướt áo
Badmonk - Tâm Nhiên
Song Thủ Hỗ Bác
Có ông võ sư xử dụng quái chiêu Song Thủ Hỗ Bác, môn võ tự ông đặc chế, để giết thời gian trong lúc cô đơn trên mạng vản chuyện Hoa Sơn Luận Võ.
Ông dùng Nick tay trái (của ông) tự đánh Nick tay phải (của ông) và ngược lại...Hàng ngày ông chuyên cần luyện tập, đến cả không còn phân biệt đâu là Phải - Trái ; Do vậy hàng đêm tay trái (của ông) và tay phải (của ông) bị đau nhức nên chúng tự an ủi, khen chê lẫn nhau bằng cách thoa bóp vuốt ve lẫn nhau.
Badmonk - Tâm Nhiên
Người mù người sáng
Một người dẫn người mù đi trong đêm mưa để tìm tìm nơi trú ẩn qua đêm. Vì đường trơn lầy lội nên họ trượt chân; do níu kéo nhau nên cã hai đều bị té làm tắt cả cây đèn đi đường. Cuối cùng cả hai dừng lại trú mưa....
Anh mù nói : Huynh ơi, hình như đệ thấy có ai đang nhìn chúng ta cười khi chúng ta bị ngã té...
Anh mắt sáng nói : Đệ thật lẩm cẩm, chung quanh đây hoang vắng tối om... Ngay cả huynh đây mắt sáng mà chã còn thấy gì huống hồ chi là đệ là kẻ bị mù mắt ...
Anh mù vẫn lẩm bẩm : Nhưng đệ vẫn có cảm giác hình như có ai đang nhìn chúng ta cười...
Sáng hôm sau, lúc nắng mai lên... Có hai kẻ lữ hành đang mê ngủ dưới một cái am hoang giữa đường ; bên cạnh họ có con lân đá đang ngoác rộng miệng cười.
Badmonk - Tâm Nhiên
Một ngày một điều ước
Thằng NGƯỜI một hôm lang thang trên bãi biển vô tình nhặt được một cái chai lạ. Sau khi hắn mở nắp chai bổng nhiên một làn khói xanh ngùn ngụt bốc ra và hóa thành một ông thần...
Ông thần : Cám ơn ân nhân đã cứu mạng ta thoát khỏi kiếp ngục tù trong chai này cả mấy ngàn năm nay. Để trả ơn nhà ngươi ta sẻ cho ngươi một điều ước.
Thằng NGƯỜI : Ha ! ha ! Ta có một điều ước rất đơn sơ : Ước gì được nấy !
Ông thần : Nhà ngươi cũng không khác gì những ân nhân mà trước kia đã cứu ta. Điều ước của ngươi đã toại nguyện, tuy nhiên luật chơi đã có quy định : 1 ngày nhà ngươi phải ước 1 điều ước , nếu ngày nào nhà ngươi không ước 1 điều ước thì nhà ngươi phải chết ngay lập tức ...
Từ đó thằng NGƯỜI có mọi thứ trên đời : từ tiền bạc , tình yêu , sức khoẻ, hạnh phúc... Hể muốn được cái gì là nó lập tức hét lên "Ta muốn có cái này , ta muốn có cái kia..." Lắm lúc gần hết một ngày mà nó cố moi óc suy nghỉ để tìm ra một điều ước không thôi nó sẻ bị mất mạng. Đời sống của thằng người dần dần trở nên nặng nề bởi vì ám ảnh Vào mỗi buổi tối trước khi ngủ hay mỗi lúc sáng thức dậy , hay bất cứ lúc nào thằng NGƯỜI phải cố vắt óc tìm ra một điều ước mới... Có nhiều lúc thằng NGƯỜI ước những chuyện đại loại như : Thằng hàng xóm đáng ghét bị tai nạn , con bò cạnh nhà có hàm răng đen , thằng NGƯỜI có võ công vô địch thiên hạ...
Một ngày nọ thằng người nhậu xỉn bị tai nạn chấn thương sọ nảo phải nằm bất tỉnh mê man trong bệnh viện Chợ QUÁN
Còn mấy phút nữa là hết một ngày; Thế mà thằng NGƯỜI vẫn còn mê man với bình dưỡng khí Oxygen, chung quanh thằng NGƯỜI quấn đầy dây dợ truyền máu và nước biển của bệnh viện... Tíc...tắc... tíc... tắc còn lại mấy phút nữa là qua một ngày mà thằng NGƯỜI chưa tỉnh dậy để ước 1 điều ước...
Badmonk - Tâm Nhiên
Tò vò ngồi khóc tỉ ti
Góc mái tường hoang có con tò vò đang ngồi khóc tỉ ti kể lại chuyện con nhện đã bỏ mình ra đi...
Bụt hiện ra ôm tồm nói :"Nhà ngươi bấy lâu nay đã bắt cầm tù nhện để lợi dụng nhện đẻ trứng, rồi từ đó nhà ngươi lấy đó làm thức ăn; bây giờ tại sao nhà ngươi còn vờ khóc ?"
Nói xong Bụt rót ly nước đưa ra trước mặt con tò vò. Con tò vò nhìn vào liền thấy kiếp trước nó mang hình hài là một con nhện vừa bỏ nó ra đi...
Badmonk - Tâm Nhiên
TRÊN ĐỈNH TÀ - LƠN
Một số người nghe đồn rằng trên đỉnh Tà - Lơn là chốn linh khí tích tụ, lại có cao nhân đắc Đạo . Ai lên đó tu tập thì sau khi quay về ít nhiều củng có một chút thần thông ...
Người ta tay xách nách mang cặm cụi leo núi, mới đến lưng chừng núi mà tiên cảnh đã lộ hẳn ra khác xa với cỏi phàm tục ... Xung quanh biết bao bao là kỳ hoa dị thảo; đẹp nhất là các viên đá cứ y như là ngọc thạch, mả nảo Ruby, nhất là các loại đá có chứa ánh vàng sáng chói bên trong . Hầu hết mọi người đều dành nhau mà lượm nhặt đến phải trút hết thực phẩm trong bao ra mà chừa chổ để đựng các loại quý thạch đó ... Gần hết trong số người đó đã quay đầu xuống núi trở về nhà, mang theo những viên đá đó . Duy chỉ còn một vài người thì cố ráng hết sức leo lên tận đỉnh núi, với túi đá nặng mặc dù đói và khát đến lả cả người .
Đến chiều tối, cuối cùng họ củng lê lết tới được cái am nhỏ bé tẹo rách nát của vị đạo sỉ đó. Cửa đóng then cài, đèn đóm tối thui . Trên cánh cửa có dán tờ giấy ghi : " Tạm đóng cửa vài ngày để xuống núi đi chợ mua lương thực, Quý vị thăm viếng xin hảy tự túc ..."
Badmonk - Tâm Nhiên
LỖ TRÍ THÂM TÚY ĐIỆT
Nghe tiếng ồn ào bên ngoài thiền đường, sư trù trì liền hỏi :
- Thằng mô ở bên ngoài đang la lối om sòm rận dữ rứa ?
Đám đệ tử : " Bẩm thầy! Đấy là Lỗ Trí Thâm . Hôm nay y lại trốn chùa, bỏ luyện công, xuống núi uống bia ôm ăn thịt chó... Y đang say nên chúng con đã đóng cửa lại không cho y vào. Thầy cứ để mặc xác y bên ngoài cho y biết thế nào là lễ độ "
Lỗ Trí Thâm : (gào to ) Có cho ông vào không thì bảo ? Đừng để ông phải ra tay đập nát cánh cửa này nhá ...
Hu...hu... Thầy ơi ! Mấy tượng Phật bằng đá bên ngoài, khi con say về, con chấp tay lạy chúng , chúng nó củng cho con bái lạy. Không những thế , lại còn mĩn cười từ tâm với con nữa là ...
Thầy trù trì : A Di Đà Phật ! Thiện tai...Tại Thiên . Mấy con ra mở cửa cho hắn vô đi . Hắn không say mô , trái lại hắn đang rất tỉnh đấy .
Badmonk - Tâm Nhiên
CHUYỆN KỂ CỦA MỘT KHÁCH MỜI
Một hôm thằng Người được mời dự tiệc đầy tháng của một em bé ở miền Tứ Xứ Mộng .
Bửa tiệc được diễn ra trong một khu vườn lung linh màu sắc tràn, ngập đầy các loài hoa đang bay, quyện trong tiếng nhạc thánh thót vang lừng ...
Họ hàng bên nhà bố là các ATuLa đang vui say ăn nhậu, quậy phá vui vẻ tưng bừng ...
Họ hàng bên nhà mẹ là các Thiên Thần vẫn mãi mê bay lượn và ca hát đầy hạnh phúc ...
Hôm nay đúng là ngày vui bất tận, mọi người đều có những diện mạo xinh đẹp tỏa ra những ánh sáng hào quang; mà không một bút mực nào tả xiết hết vẻ đẹp của chúng ...
Em bé đầu đội vòng hào quang, đang nằm thiu thiu ngủ trong cái giỏ hoa mầu trắng . Nổi bật lên là sau vai, em mang một đôi cánh mầu đen .
Badmonk - Tâm Nhiên
CỬA ĐÓNG CỬA MỞ
Có một cô gái vừa bị người yêu đá, chạy tới than khóc với Trần Cui...
- Thưa thầy, người yêu con mới bỏ con đi với một đứa con gái khác rồi , bây giờ con chỉ muốn chít ...
Trần Cui :Con thử về nhà ngồi yên tập thiền trong một tháng , nhớ rằng trong khi thiền con hãy chỉ tâm niệm một điều là con đã tha thứ hết cho anh ta.
Một tháng sau, cô gái bước ra nói với Trần Cui :Cảm ơn thầy, con đã cảm thấy nhẹ nhỏm thanh thản lại phần nào rồi ạ.
Trần Cui :Chẹp ! Chưa xong đâu, con hãy quay trở lại thiền thêm một tháng nữa, trong khi hành thiền; con hãy chỉ nghĩ tới một điều duy nhất là con vẫn còn yêu hết lòng một mình anh ta.
Một tháng sau đó, cô gái bước ra mỉm cười : Thưa thầy, con thực sự thấy tâm hồn thư thái rồi ạ. Có lẻ rằng con không có tình yêu thật sự đối với anh ta mà chính là con chỉ yêu cái TÔI của con ...
Trần Cui vẫn thản nhiên : Ấy chớ vội , chưa xong đâu . Con còn phải thiền thêm một tuần nữa, lần này trong lúc thiền con chỉ nghĩ tới một điều là : Con phải cám ơn anh ta đã cho con có cơ hội được gột rửa tâm hồn và học thiền nhanh như vậy.
Lại một tuần nữa trôi qua, lần này cô gái bước ra, tin chắc rằng mình đã thành đạt "chánh quả", hớn hơ hở hải nói với Trần Cui : Ối thầy ơi, đúng là có thiền có khác thầy ạ, con bây giờ đã có thể tha thứ hết cho hắn thầy ạ, xin phép thầy con đi.
Trần Cui: Bạn trai của con chỉ làm đúng như anh ta phải làm thôi, anh ta đâu có phạm lỗi lầm gì mà cần con phải tha thứ cho anh ta nhỉ . Thôi con hảy về nhà và tiếp tục thiền lại thêm một tháng nữa nhá !
Đến đây cô gái bổng nổi đóa : Cứ theo lời dạy của thầy thì gái này trở thành già, ế chổng mông mất ...
Trần Cui vẫn thảm nhiên : Chúng ta vẫn hay tự lừa dối chính mình để che dấu cái Tôi . Khi nào con bị bồ nó đá thì đi kiếm một thằng bồ khác để điền vào khoãng trống cô đơn; Con sẻ quên nó ngay mà . Lần sau đừng có phí thời gian vào đây hỏi lung tung nữa nhá ....
Badmonk - Tâm Nhiên
TRONG HOA CÓ RÁC - TRONG RÁC CÓ HOA
Thưa thầy xin giải thích giùm câu : Trong hoa có rác - trong rác có hoa.
Trần Cui : Chẹp ! Trong Rác Có Hoa là người đi lượm ve chai có thể tìm thấy một vài thứ phế thải từ rác thối; họ có thể lựa ra một vài thứ để bán lại cho các công ty tái tạo (Recycling Company) để kiếm chút tiền...Có câu chuyện như vậy :
- Có một ông chủ trại gà, thay vì nhặt trứng gà thì ông ta chỉ khoái hốt phân gà vắt thành từng nắm như lựu đạn để khi rỗi chuyện thì ném vào mọi người mua vui ... Vì chứa quá nhiều phân gà trong nhà ông, nên ông ta phải cất công đóng gói đem đi tặng mọi người. Có lần ông đem đến tặng ta một cái hộp thật đẹp được gói cẩn thận trông rất mỹ thuật.
Ta chỉ nói với ông ta : "Cám ơn chú, ta không cần thứ này. Mấy cây ớt hiểm ở nhà chú đang cần thứ này để làm phân bón cho nó cay; vả lại ta không bao giờ ăn ớt ! "
- Thưa thầy nghĩa là sao? Tại sao thầy lại biết trong cái hộp kia có chứa phân gà ?
Trần Cui : À, những thứ gì mà người ta đem đến tặng mình mà mình không nhận, thì người ta phải lại đem nó trở về nhà tự hưởng ... Vả lại ta thấy có mùi phân thum thủm toát ra ở các kẻ móng tay để dài như con gái của y, mỗi khi y đưa ra...
- Cám ơn thầy, bây giờ câu : Trong Hoa Có Rác đã được giải thích rõ ràng .
Badmonk - Tâm nhiên
Có Thực Mới Vực Được Đạo
Xin thầy giải thích giùm câu : Có Thực Mới Vực Được Đạo
Trần Cui: Chẹp ! Thực mới là khó và quan trọng; đói khát là kẻ thù lớn của con người . Còn Đạo thì nhiều ức tỷ vô lượng, nó có mặt khắp mọi nơi; ngươi thử chỉ ra chổ nào xung quanh ngươi mà không có Đạo ? Thực đây cũng hàm ý thực tế từng trải .
Khi người ta no đủ thì cái gọi là Đạo được trang điểm thêm hoa lá cành; Giàu sinh lễ nghĩa .
Do Đạo có tính chất bất biến, nên nó luôn được đặt đứng sau một câu để thiên hạ thái bình . Nếu nó được đặt trước một câu thì thiên hạ vẫn thái bình như thường .
- Vậy thì cái Đạo nào được nhiều người áp dụng nhiều nhất ?
Trần Cui: Đó là Đạo Thờ Bà hay có câu Nhất Vợ Nhì Trời .
- Tính bất biến của loại Đạo này có thay đổi không ?
Trần Cui: Có mà Không-Không mà có. Người ta thường đổ thừa cho hoàn cảnh: Tình yêu làm người ta bị mù quáng gà hay vì do duyên nợ ... Bởi vậy người ta vẫn lén lút kiếm thêm ngoại Đạo để thờ như: Bồ Nhí , vợ Bé ...
Người ta lại phải quay lại dựa lại vào Thực (Nhu cầu thực tế như câu muốn ăn thì lăn vô bếp ); Hay không muốn ăn cơm thì đi ăn phở (chán Cơm thì phải đi ăn Phở vì chắc là phở nó có nhiều nước hơn cơm ....)
Không có Thực( hành) thì đừng nói đến Đạo; đại loại là như vậy !
Badmonk -Tâm nhiên
TỐNG HỮU NHÂN - Lý Bạch
Thanh sơn hoành Bắc quách,
Bạch thuỷ nhiễu Đông thành.
Thử địa nhất vi biệt,
Cô bồng vạn lý chinh.
Phù vân du tử ý,
Lạc nhật cố nhân tình.
Huy thủ tự tư khứ,
Tiêu tiêu ban mã minh.
TIỄN BẠN
Núi xanh vây thành bắc,
Sông trắng quanh thành đông .
Nơi đây giờ xa cách,
Muôn dặm kiếp phiêu bồng .
Mây trôi cùng lãng tử,
Chiều rồi cố nhân ơi .
Vẫy tay chào bạn nhé,
Ngựa hí vang chân trời .
Giăng ngang ải Bắc núi xanh
Dòng sông trắng bạc quanh thành hướng Đông
Chốn này đưa tiễn bạn lòng
Xót thân phận mõng cỏ bồng lẻ loi
Người đi lòng tựa mây trôi
Buồn người ở lại một trời nhớ thương
Vẫy tay từ buổi lên đường
Nẽo về, ngựa hí đau thương lìa đàn ...
Badmonk - Tâm nhiên
泛舟 - 玄光
小艇乘風泛渺茫
山青水綠又秋光
數聲漁笛櫨花外
月落波心江滿霜
Phiếm Chu - Huyền Quang
Tiểu đỉnh thừa phong phiếm diễu mang,
Sơn thanh, thủy lục, hựu thu quang.
Sổ thanh ngư địch lô hoa ngoại,
Nguyệt lạc ba tâm giang mãn sương
Dạo Chơi Bằng Thuyền
Theo gió thuyền trôi bát ngát lòng,
Núi xanh, nước biếc, ánh thu lồng.
Trong lau chài sáo buồn hiu hắt ,
Sương lẫn trăng về lẫn khói sông.
Badmonk - Tâm Nhiên
Huyền Quang (玄光), 1254-1334,
tên thật là Lý Đạo Tái (李道載), người hương Vạn Tải, châu Nam Sách, lộ Lạng Giang. Nay là làng Thái Bảo, huyện Gia Bình, tỉnh Bắc Ninh. Học giỏi, đỗ cả thi hương, thi hội. Ông đỗ đệ nhất giáp tiến sĩ (trạng nguyên) khoa thi năm 1272 ? hay 1274? và được bổ làm việc trong Viện Nội Hàn của triều đình, tiếp sư Bắc triều, nổi tiếng văn thơ. Sau này từ chức đi tu, theo Trần Nhân Tông lên Trúc Lâm. Là một Thiền sư Việt Nam, tổ thứ ba dòng Trúc Lâm Yên Tử. Ông là một nhà thơ lớn với nhiều bài thơ còn được lưu lại. Cùng với Trúc Lâm Đầu Đà Trần Nhân Tông và Pháp Loa, ông được xem là một Đại thiền sư của Việt Nam và người ta xem ông và hai vị nêu trên ngang hàng với sáu vị tổ của Thiền tông Trung Quốc hoặc 28 vị tổ của Thiền Ấn Độ. Ngày 23 tháng 1 năm Giáp Tuất (1334), Sư viên tịch, thọ 80 tuổi. Vua Trần Minh Tông sắc thuỵ là Trúc Lâm Thiền Sư Đệ Tam Đại, đặc phong Từ Pháp Huyền Quang Tôn Giả. - Theo Wikipedia