Chí Linh đạo trung Phạm Tông Ngộ
至靈道中 - 范宗悟
野趣跋還涉,
山行雨欲晴。
幽花垂帽重,
空翠著衣輕。
坐石逢僧話,
看雲了世情。
因貪幽興極,
歸路月東明。
Chí Linh đạo trung - Phạm Tông Ngộ
Dã thú bạt hoàn thiệp,
Sơn hành vũ dục tình.
U hoa thuỳ mạo trọng,
Không thuý trước y khinh.
Toạ thạch phùng tăng thoại,
Khan vân liễu thế tình.
Nhân tham u hứng cực,
Quy lộ nguyệt đông minh.
Trên đường đi Chí Linh
Qua đồng hết lội lại trèo,
Trong veo đường núi đại ngàn sau mưa .
Đong đưa vành nón hoa đùa,
Da trời thắm lẫn áo thưa màu chàm .
Gặp sư bày tỏ đôi đàng,
Nhìn mây chợt thấu ngổn ngang sự đời .
Một lòng đã đến đây rồi,
Ra về trăng ló chân trời đằng đông ...
Badmonk - Tâm nhiên
Phạm Ngộ 范悟 cũng thường gọi là Phạm Tông Ngộ 范宗悟 hiệu Liêu Khê, sinh và mất năm nào chưa rõ. Người hương Kính Chủ huyện Giáp Sơn, phủ Tân Hưng, nay thuộc tỉnh Hải Hưng, là anh em ruột của Phạm Mại. Ông nguyên họ Chúc tên Kiên sau vì vua Trần Nhân Tông cho rằng họ Chúc không phải là họ lớn nên đổi làm họ Phạm. Còn Kiên thì lại trùng với tên của Phán thủ Huệ Nghĩa nên đổi làm Ngộ.
Pham Ngộ tính tình ngay thẳng, làm quan nổi tiếng thanh liêm. Bắt đầu vào triều với chức Thị nội học sinh, dưới triều Trần Minh Tông (1314-1329) ông giữ chức Tri thẩm hình viện sự, sau được thăng Tả ty lang trung rồi lại thăng Tri chính sự, đồng tri thượng thư tả ty sự.
Về thơ văn, sáng tác của Phạm Ngộ hiện còn rất ít, tuy vậy cũng có thể nhận ra ở ông một ngòi bút tả cảnh và trữ tình tinh tế, một thi vị man mác của người hiểu rõ ý nghĩa cuộc đời. Thơ ông rất cô đọng, nhiều ý ít lời.
No comments:
Post a Comment